Giờ Cáo Chung Của Đảng
Phan Huy
Đảng Cộng sản tuy hết thời mạt vận
Lá bùa thiêng Các Mác chẳng còn linh
Cái thây ma hộ mạng đã trương sình
Vẫn ngoan cố đoạ đày dân tộc Việt.
Trót cỡi cọp, nên phải đành bám riết
Buông tay rời là nát thịt tan thây
Đảng bạo quyền chẳng biết tính sao đây
Cứ nhắm mắt, cúi đầu, ôm cọp chạy.
Đằng sau lưng, tiếng reo hò vang dậy
Hàng triệu người phẫn nộ đã vùng lên
Từ dân oan cho đến cả đảng viên
Đang rượt đuổi con cọp già xã nghĩa.
Bầy quỉ đỏ rơi vào nơi tử địa
Bọn ma vương và bộ hạ tay chân
Lòng khiếp kinh, ngoài mặt cố hung hăng
Bởi xuống cọp chỉ còn là nước chết.
Hộ vệ đảng, cả một đàn rắn rết
Và một bầy chó sói hứa trung trinh
Miệng hô to câu 'còn đảng còn mình'
Tay cướp bóc phiên chợ chiều sắp vãn.
Trên lưng cọp, lão ma đầu lú lẫn
Còn băn khoăn tự hỏi cọp về đâu?
Bọn đàn em, từng nhóm, tụm vào nhau
Bàn kế sách để chém vè thoát hiểm
Nhưng vô ích, giờ cáo chung đã điểm
Bầy sài lang rắn rết chợt tiêu tan
Bọn ma vương, đứa chết, đứa ra hàng
Thây Hồ tặc vứt vào nơi miệng cống.
Mặt trời mọc, quê hương bừng sức sống
Như chào mừng cuộc cứu nước thành công
Dân tộc Việt, sau đêm dài tủi nhục
Đã oà lên ca hát dậy non sông.
Can̉h sát quì gối xin tha lỗi sau khi tổng thống bỏ chốn